1. Quy định pháp luật về bất động sản
Hiện tại, đa dạng các định nghĩa về bất động sản đang tồn tại, nhưng quy định phổ biến và tổng quát nhất theo quy định của pháp luật là bất động sản được hiểu là một khu vực đất cụ thể và các tài sản vật chất mà khu vực đó gắn liền. Mặc dù không có một định nghĩa chính thức về bất động sản, nhưng Bộ Luật Dân Sự 2015 đã liệt kê và xác định những loại tài sản được xem là bất động sản theo quy định của Khoản 1 Điều 107, bao gồm:
- Đất đai;
- Các công trình xây dựng như nhà cửa được xây dựng trên đất;
- Các tài sản khác mà gắn liền với đất đai, nhà cửa, công trình xây dựng;
- Các tài sản khác theo quy định của luật pháp.
Bất động sản được định nghĩa là một loại tài sản không thể di chuyển. Trong bối cảnh này, khái niệm rõ ràng nhất về bất động sản là đất đai và các tài sản không thể tách rời khỏi đất đai đó. Để xác định một tài sản là bất động sản, yêu cầu rằng nó không thể tách rời hoặc di chuyển khỏi đất, điều này được xác định bởi vị trí địa lý của tài sản đó trên mặt đất. Luật pháp cũng phân loại một số tài sản khác như bất động sản trong trường hợp không đáp ứng đủ các yếu tố nhận diện.
Ví dụ, các công trình xây dựng như nhà ở, tòa nhà, hoặc cơ sở hạ tầng như đường, cầu, cống,... được xem như bất động sản do tính cố định của chúng. Ngoài ra, các tài sản được gắn liền một cách vững chắc với bất động sản như trang thiết bị, hệ thống điện, hệ thống cấp thoát nước, cũng được xem như một phần không thể thiếu của bất động sản.
Xem thêm bài viết: Những điều cần biết khi tranh chấp bất động sản hiện nay
2. Phân biệt tranh chấp bất động sản và tranh chấp liên quan đến bất động sản
2.1. Tranh chấp bất động sản
Trong trường hợp xảy ra tranh chấp bất động sản, các vấn đề như quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà, việc đòi lại nhà đất bị chiếm đoạt trái phép, và các quyền khác đối với bất động sản được cân nhắc kỹ lưỡng. Trong quá trình giải quyết, các Tòa án phải xác định một cách chính xác ai là chủ sở hữu của các quyền như quyền sử dụng, chiếm hữu, định đoạt, và các quyền khác liên quan đến bất động sản.
Các vụ tranh chấp này thường được gọi là "Tranh Chấp về Bất Động Sản" và chỉ có Tòa án tại địa phương chứa bất động sản đó mới có thẩm quyền để giải quyết. Quy định này giúp tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình xử lý vụ án của Tòa án, đồng thời giảm bớt khả năng gặp khó khăn trong việc thu thập chứng cứ và xác minh nguồn gốc tại địa phương có liên quan đến bất động sản.
2.2. Tranh chấp liên quan đến bất động sản
Khác biệt so với tranh chấp về bất động sản, các tranh chấp liên quan đến bất động sản tập trung vào các giao dịch và thỏa thuận liên quan đến bất động sản. Các vấn đề này có thể bao gồm tranh chấp về hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất, hợp đồng mua bán nhà, việc đòi lại nhà hoặc đất cho thuê, cho mượn, cũng như các vấn đề phức tạp như thừa kế nhà, đất, hoặc các tranh chấp hôn nhân liên quan đến bất động sản.
Thẩm quyền của Tòa án trong trường hợp này được xác định dựa trên nguyên tắc chung: "Tòa án tại nơi bị đơn cư trú, làm việc, hoặc nơi có trụ sở của bị đơn, nếu bị đơn là cá nhân, hoặc nơi có trụ sở của bị đơn, nếu bị đơn là cơ quan, tổ chức có thẩm quyền giải quyết theo thủ tục sơ thẩm..." tuỳ thuộc vào điều kiện cụ thể của vụ án.
Bài viết trên đây đã giới thiệu và hướng dẫn cách phân biệt tranh chấp bất về bất động sản và tranh chấp liên quan đến bất động sản. Nếu Quý khách còn thắc mắc về vấn đề nào, hãy liên hệ trực tiếp với Luật Ánh Ngọc để được hỗ trợ kịp thời, nhanh chóng.